Sau đó Ôn Văn ở bên ngoài chiến trường đảo nửa vòng, tiếp đó ào một phát một lần nữa xông vào chiến đấu.

Chỉ khoảnh khắc Ôn Văn rời đi, Shermore và Băng Vương Hậu đã chiến đấu rất kịch liệt.

Shermore điều khiển sợi tơ vô hình, giống như một con nhện lớn đang bện bẫy rập, kiên nhẫn nhìn con mồi vùng vẫy, chỉ chờ con mồi cạn kiệt sức lực thì sẽ lao tới tung ra một kích cuối cùng.

Mà Băng Vương Hậu thì giống như một con chim sa vào mạng nhện, con chim này rất mạnh mẽ, sợi tơ mảnh khảnh của con nhện căn bản không thể nào trói buộc được nó, nó đang chờ đợi cơ hội nuốt con nhện béo khỏe này vào bụng.

Shermore mặc dù là cảnh giới Đồng Hóa hạ tự nhưng dù sao cũng có thể chạy trốn khỏi tay hoàng tử Cóc, vì thế tuy Băng Vương Hậu tấn công hung ác mạnh mẽ thì trong khoảng thời gian ngắn cũng không làm gì được hắn.

Nhưng Băng Vương Hậu đang dần dần khôi phục lại trạng thái, quả thực là càng đánh càng hăng, mà Shermore vì trận chiến với hoàng tử Cóc mà đã bị thương nặng.

Ôn Văn hít sâu một hơi, số lượng lớn sương đỏ bị anh hít vào trong cơ thể, bồi bổ cuồng khí đang gia tăng trong cơ thể mình.

Tiếp đó Ôn Văn dùng kiếm ngắn chém ngang một phát kiếm khí đỏ ngầu về phía Băng Vương Hậu, kiếm khí này khí thế không lớn mạnh nhưng giống như dòng nước sinh sôi không ngừng.

Anh dùng một chiêu trong kiếm pháp Vô Danh, thức dòng nước xiết!

Nhưng đối mặt với đòn tấn công của Ôn Văn, Băng Vương Hậu cũng không tỏ ra yếu kém, hừ lạnh một tiếng rồi giẫm mạnh một phát vào mặt đất, một quả cầu băng trong suốt bao chặt lấy cô ta.

Kiếm khí của Ôn Văn chém vào chính giữa quả cầu băng, vòng quanh một vòng để lại dấu vết rất sâu nhưng không có cách nào chân chính chạm vào được Băng Vương Hậu.

"Quả nhiên, đối mặt với loại quái vật từng ở cấp bậc thượng tự, chiêu thức này không có mấy tác dụng."

Ôn Văn thở dài một tiếng, thức dòng nước xiết này là kiếm pháp rất khó phòng ngự, trong tình huống bất ngờ không kịp đề phòng thì rất dễ bị chiêu này tổn thương.

Chiêu kiếm khí này giống như một đợt sóng biển mãnh liệt ập tới, cho dù phía trước có một tảng đá che chắn thì người ở phía sau vẫn bị gợn sóng đập ướt nhẹp.

Nhưng nếu người đứng sau không phải trốn sau tảng đá, mà là trốn ở trong tảng đá thì không quản sóng biển cố gắng thế nào cũng không chạm vào được.

Sau khi đỡ chiêu kiếm của Ôn Văn, Băng Vương Hậu giơ cao quả cầu băng, hai con rồng băng dữ tợn gầm thét lao về phía Ôn Văn, hai tay Ôn Văn phân biệt phóng ra ánh sáng quấy nhiễu rồng băng lao tới.

Lúc này trong đầu Ôn Văn chỉ có một suy nghĩ.

"Lông nách của Băng nữ vương này có màu xanh nhạt..."

Băng giáp của Băng nữ vương cũng không phải kiểu che chắn toàn bộ, vì thế lúc cô ta giơ tay lên, Ôn Văn đã nhìn thấy nách của cô ta.

Điều này làm lực chú ý của Ôn Văn bị mất tập trung, vốn còn xem Băng Vương Hậu là mỹ nhân tuyệt thế, nhưng phần nách không mịn màn kia lại phá hoại mỹ cảm quá dữ dội, hơn nữa còn cực kỳ bắt mắt.

"Giống như mỹ nhân cũng phải đi ị, có lông nách cũng không có gì kỳ quái."

Nhưng bởi vì Ôn Văn mất tập trung nên bị hai con rồng băng kia truy đuổi tới luống cuống tay chân.

Sau khi chật vật giải quyết hai con rồng băng xong, Ôn Văn nghe thấy âm thanh của Shermore.

"Xuất bản lĩnh thật sự đi, bằng không chúng ta không bắt được cô ta đâu!"

Ôn Văn hiểu ý Shermore, người siêu năng cảnh giới Đồng Hóa khi dùng hình thái nhân loại đều ẩn giấu đi một phần sức mạnh rất lớn, chỉ khi nào biến về trạng thái Đồng Hóa thì sức mạnh mới có thể chân chính phát huy.

Mà Ôn Văn vốn có hai quái vật cảnh giới Đồng Hóa là Nhan Bích Thanh và thiên sứ, kỳ thật vẫn chưa thật sự dốc toàn lực.

Bởi vì cho dù không sử dụng toàn lực thì anh vẫn mạnh mẽ hơn quái vật cấp Tai Nạn bình thường một chút, mà cho dù sử dụng toàn lực thì anh cũng không có cách nào đánh bại được quái vật cấp Tai Nạn trung tự, cho dù là yếu nhất.

Nhưng bây giờ thì chính là lúc dốc toàn lực ứng phó.

Ôn Văn đáp xuống đất, cơ thể lóe ra ánh sáng mãnh liệt, cánh thiên sứ xòe rộng, phía sau còn có vòng sáng thật lớn.

Nhưng không quản là cánh hay vòng ánh sáng thì ánh sáng Ôn Văn phóng ra đều có màu xanh lá cây.

Ôn Văn gọi trạng thái này là thiên sứ siêu tha thứ!

Trạng thái này là trạng thái thiên sứ Phổ Quang dốc toàn lực cộng với trạng thái Đồng Hóa của Nhan Bích Thanh!

Mà bên kia Shermore cũng không tỏ ra yếu kém, cơ thể hắn chợt phồng to lên, biến thành một con nhện lớn màu đen, đây chính là trạng thái Đồng Hóa của hắn --- nhện ma kéo tơ!

Tám con mắt đỏ tươi trên đầu hắn phân biệt nhìn theo các hướng khác nhau, thoạt nhìn rất quỷ dị, âm thanh của hắn cũng trở nên âm u.

"Tao đây từ nhỏ đã bị lạc đường, sau khi trở thành người siêu năng cũng như thế, vì thế tao vẫn luôn suy nghĩ nên phải làm sao để mình không bị lạc nữa."

Băng Vương Hậu nhíu nhíu mày nhìn Shermore, không rõ hắn muốn làm gì.

Cuộc chiến khi nãy, Ôn Văn và Shermore đều rất khó chơi, nhưng đối với Băng Vương Hậu cũng chỉ là khó chơi mà thôi, nhưng khi hai người bọn họ biến đổi thì Băng Vương Hậu thật sự cảm nhận được uy hiếp.

Chỉ một người thì Băng Vương Hậu không sợ, nhưng hai tên liên thủ thì có lẽ cô sẽ thua mất!

Con nhện to lớn kia lộ ra nụ cười dữ tợn, sau đó nói với Băng Vương Hậu: "Cuối cùng tao phát hiện, chỉ cần ở trong phạm vi có mạng nhện của mình thì tao mới có thể bảo trì được cảm nhận phương hướng, nó làm tao dưỡng thành một thói quen..."

Trong lòng Băng Vương Hậu xuất hiện dự cảm không tốt, theo lời Shermore thì tựa hồ sắp có chuyện không tốt xảy ra.

"Thói quen của tao chính là ở gần nơi chiến đấu, tất cả đều nằm trong phạm vi mạng nhện của tao bao phủ!"

Nói xong, tám cái chân dài của Shermore giang ra, bắt đầu rung động một cách kỳ lạ, cơ thể to lớn của hắn trông giống như đang nhảy disco vậy.

Rung động truyền đi thật ra, tiếp đó dấu ấn màu trắng ở tường vây bao quanh thị trấn Cổ Tích cũng chấn động theo.

Những dấu ấn màu trắng kia kỳ thực ra là một chùm tơ tạo thành từ mạng nhện, đám tơ sợi này đã xâm nhập vào thị trấn Cổ Tích trước khi kết giới bị mở ra.

Mỗi sợi tơ của Shermore đều mảnh tới mức gần như không thể nhìn thấy, mà sợi tơ của mỗi dấu ấn màu trắng kia có độ dài đến mức đủ vòng quanh trần vài vòng!

Đầu sợi nhanh chóng hội tụ lại ở chỗ Shermore, cuối cùng tạo thành một cái lưới lớn bao trùm cả thị trấn Cổ Tích này, mà Shermore đang ở hình thái con nhện đang ở bên trên chiếc lưới đó, điều khiển vô số sợi tơ.

Ôn Văn nhìn đống tơ kia, trên mặt lộ ra biểu cảm bội phục, thậm chí còn bật ngón cái với Shermore.

Sau đó anh nhìn sang Băng Vương Hậu có chút tự ti nói: "Tao thì không lợi hại như hắn, sau khi biến thành dáng vẻ này, tao chỉ đơn giản là trở nên... mạnh mẽ hơn mà thôi!"

Nói xong, đôi cánh sau lưng Ôn Văn quạt mạnh sinh ra lực nâng, làm tốc độ của anh gia tăng hơn hẳn trước kia phóng về phía Băng Vương Hậu.

Cả người Ôn Văn giống như một quả tên lửa đang bay vút tới, không gì có thể ngăn cản phóng tới chỗ Băng Vương Hậu, Băng Vương Hậu vội vàng thả ra rồng băng nhưng đều bị sức mạnh của Ôn Văn đụng vỡ.

Sau khi biến thành trạng thái này, thực lực của Ôn Văn tăng lên gấp bội.

Hình thái thiên sứ có thể phát ra ánh sáng và sức nóng mãnh liệt, chói mắt làm người ta không có cách nào nhìn thẳng, mà năng lực số liệu hóa cơ thể có thể làm Ôn Văn ở thời điểm cần thiết điều chỉnh bất cứ thuộc tính nào lên mức cao nhất!

Mà lao tới cũng là một trong những năng lực của thiên sứ, nguyên lý cùng loại với chiêu xung kích của thú một sừng, dưới sự gia tăng của số liệu hóa cơ thể, đòn này mạnh hơn chiêu xung kích của thú một sừng không phải chỉ là một cấp bậc.

Năng lực của hai quái vật hạ tự hoàn mỹ dung hợp làm thực lực của Ôn Văn tuy vẫn chưa thể nào bằng được Băng Vương Hậu hạ tự, nhưng cũng không thể nào xem thường.

0.15789 sec| 2413.227 kb